Feb 28, 2011

Thánh giá cuộc đời

        Nhiều khi con người cứ tưởng mình là kẻ xấu số nhất, là ngôi sao đen, số phận hẩm hiu. Thực ra điều quan trọng trong đời là thái độ của ta đón nhận cuộc sống như thế nào.

 
Trong suốt cuộc đời của mình, ai cũng có những gánh nặng phải mang theo. Nó tương tự như hình ảnh của Chúa Giêsu vác Thánh Giá để chịu đựng những đau khổ của loài người.
 
Cũng như mỗi một người chúng ta cũng vác Thánh Giá mỗi ngày trong hành trình về quê trời: đó là gánh nặng của "cơm-áo- gạo- tiền", ta nghĩ rằng Chúa cho ta gánh nặng nặng nề hơn người khác, ta bất hạnh hơn người khác, ta loay hoay tìm cách giảm nhẹ gánh nặng của bản thân, bằng mọi cách, mọi cách....

photo


 Một người kia cũng có một cây Thánh Giá cho riêng mình... nhưng anh ta cảm thấy quá nặng nề      photo


 Anh bèn nói với Chúa...  "Chúa ơi, thánh giá của con nặng nề quá... Làm ơn để con cắt gọn nó lại một chút"  
photo

nói đoạn anh cúi xuống và đẽo cây thánh giá nhỏ lại...
photo 

   
bây giờ cây Thánh Giá của anh đã nhẹ hơn trước và anh có thể đi thoải mái hơn 
photo

 Anh vươn lên trong tốp dẫn đầu. Nhưng rồi anh vẫn chưa hài lòng...vẫn thấy sao thánh giá nặng nề quá
 
photo
 
..anh tiếp tục mặc cả với Chúa ... 
"Chúa này, để con thu nhỏ thánh giá thêm chút nữa nhé, con sẽ vác nó tốt hơn..."
  photo 
 Và anh cúi xuống, tiếp tục đẽo gọt cây thánh giá của mình     
photo

  Bây giờ cây Thánh Giá của anh đã rất gọn và nhẹ... anh có thể dễ dàng mang đi...    
photo 
  "Cám ơn Chúa nhiều Chúa nhé" Anh ta vui vẻ vác thánh giá bằng một tay và vươn lên dẫn đầu đoàn người  
 
photo

... nhưng... đi được một đoạn thì anh gặp phải một bờ vực...

Oái ăm thay... bên kia bờ lại là Thiên Đàng - quê hương hạnh phúc, nơi được diện kiến
Nhan Thánh Chúa  
photo


... anh đang lúng túng chưa biết phải làm gì thì những người phía sau đã bắt kịp. Họ bảo nhau dùng thánh giá như chiếc cầu và vượt qua vực thẳm... 
photo 
  ... những người khác có thể vượt qua một cách dễ dàng với cây Thánh Giá NGUYÊN VẸN của mình... còn anh thì với cây Thánh Giá ngắn cũn cỡn...
photo
"Thánh giá ngắn quá.. mình không thể vượt qua"
Anh vô cùng thất vọng và hối hận với hành động của mình trước đây...
đành phải ở lại bên kia với sự cô đơn tuyệt vọng!!!
photo


       Có nhiều người than thở với Chúa: "Con khổ quá, sinh ra đã là con nhà nghèo, con phải làm việc cực nhọc, phải kiếm tiền mua nhà chứ không có sẵn nhà TP như người ta. Chúa thấy đó,  rõ ràng Thánh Giá của con to và nặng hơn người khác ..."


      Rồi họ mặc cả : "Vì phải bon chen gồng gánh kiếm tiền, nên còn thời giờ đâu mà con nghĩ đến Chúa, nghĩ đến tha nhân để mà chia sẻ. Nếu con cũng khá giả như người ta thì tất nhiên con đã rất đạo đức. Không tin Chúa cho con trúng số xem, công việc thuận lợi, buôn may bán đắt xem, có tiền rồi thì con hết lo toan, con sẽ đạo đức hơn".


       Nhưng biết bao nhiêu người, khi có tiền, khi buôn may bán đắt, khi công việc thuận lợi, lại càng không có thời gian dành cho Chúa, vì còn bận kiếm tiền nhiều hơn nữa. Bận, bận lắm, để khi nào rảnh rỗi cái đã....


       Có người lợi dụng cái nghèo của mình để làm bậy, để phạm pháp, để ỷ lại. Tôi nghèo mà, nghèo mới phạm tội chứ giàu ai phạm tội làm gì?! Đó là một cách lý luận che dấu sự lười nhác, một cách cưa bớt thánh giá cuộc đời. Vác Thánh Giá không phải là "cam chịu, cúi mặt chịu đựng kiếp mình là nghèo, là khổ", mà vác Thánh Giá là một thái độ sống đối mặt với khó khăn của cuộc đời, là thái độ sống không lẩn tránh, không tìm cách cưa bớt giảm bớt những khó khăn mà không phải bằng nỗ lực bản thân, và không than oán.