
Tối qua đọc được bài viết này trên tạp chí Kiến Thức Ngày Nay, thấy hay và thâm thúy, viết lại vào blog để thỉnh thoảng đọc lại.
Có những điều hiển nhiên đến nỗi bạn không bao giờ bận tâm về nó. Có những điều tưởng chừng như rất nhỏ nhặt và bạn đã không làm từ rất lâu vì nhiều lý do. Hãy bình tâm ngồi lại, bạn sẽ thấy những điều hiển nhiên ấy, những điều nhỏ nhặt ấy có rất nhiều điều để bạn suy ngẫm lại bản thân.
Chúng ta có ít nhưng xài nhiều, chúng ta mua nhiều nhưng sử dụng ít.
Chúng ta có nhà rộng với mái ấm hẹp, có tiện nghị nhưng ít thời gian.
Chúng ta có nhiều bằng cấp nhưng lại có ít tri thức.
Chúng ta có nhiều kiến thức nhưng lại thiếu sự suy xét.
Chúng ta làm ra những thứ lớn hơn nhưng chưa chắc chất lượng hơn.
Chúng ta làm giàu tài sản của mình, nhưng lại làm nghèo giá trị bản thân.
Chúng ta nói quá nhiều, thương yêu quá ít và thường hay ghanh ghét người khác.
Chúng ta kéo dài tuổi thọ nhưng không sống đúng ý nghĩa đích thực của cuộc sống.
Chúng ta chinh phục không gian vũ trụ nhưng lại bỏ trống không gian tâm hồn.
Chúng ta cố làm sạch không khí nhưng lại làm vẩn đục tâm hồn mình.
Chúng ta biết đường đến mặt trăng nhưng lại quên đường đến nhà hàng xóm.
Chúng ta xây nhà cao hơn nhưng lại hạ thấp tâm tính; xây đường rộng hơn nhưng lại thu hẹp tầm nhìn.
Chúng ta uống quá nhiều, hút quá nhiều, xài tiến không tính toán, nhưng lại cười quá ít, lái xe quá nhanh, hay cáu giận; thức khuya để rồi uể oải dậy sớm; đọc quá ít và coi Tivi quá nhiều.
Chúng ta được học cách phải tiến nhanh về phía trước nhưng chưa được học cách chờ đợi.
Chúng ta được dạy cách kiếm sống chứ không phải học cách sống.
Đây là thời đại của thức ăn nhanh và tiêu hóa chậm; của nhưng con người to hơn nhưng nhân cách nhỏ hơn; tài sản rất sâu nhưng tình thương lại cạn.
Đây là thời đại công nghệ có thể đem những điều này đến với bạn, thời đại mà bạn có thể đọc hoặc dễ dáng vứt nó đi !!
(Dịch sang tiếng Hoa cho vui)
人生,逆理
有些事明明摆在面前却理都不理。有某事以为很小事用了好多借口把它忘记。但当平心坐下想想,多事让我们自考。
我们有少但用多,我们购多但用少。
我们具有豪华房,但少时间。
我们文凭几个,但知识简陋。
我们不停见识,但缺推及。
我们创造更多,但质量可不是更好。
我们奋斗富余财产,但缩小自己价值。
我们话太多,相爱太少,讨厌越多。
我们拉长寿命,但活不出自己人生。
我们征服大宇宙,但把心灵加了句号。
我们努力清扫空气,又浑浊心魄。
我们知怎样上月球,却忘了邻居家怎样走。
我们建更高房子,但放下了心性;建路更宽但缩短眼界。
我们饮食太多,不计算消费,却笑太少;
生气太多,熬夜而没精神起床;
看书太少,看电视太多。
我们学会要不停地走,没学会暂停。
我们学会赚钱,不学会生活方法。
是快餐消费慢、大头脑人格小、深财产爱情浅的时代。
是让你随时看到这些随时丢在垃圾桶的时代。