Tôi là người đi góp nhặt tâm tư của người khác để diễn tả nỗi buồn của minh.
Chỉ có thể nói rằng: “bỗng dưng mình muốn khóc”...
Thời gian sẽ xoá đi nỗi đau cho đời thắm lại
- Trần Minh Tuấn -
Nếu có một ngày anh nói xa em
Trái đất sẽ ngừng quay mùa xuân không trở lại
Chỉ còn đây một mình em đơn lẻ
Bơ vơ giữa dòng đời, bơ vơ giữa đêm đông
Nếu có một ngày anh nhắc đến chia tay
Em không khóc như những lần hờn dỗi
Em chỉ trách sao mùa đông đến muộn
Để biết rằng sẽ mãi mất anh
Sẽ có một lần anh nói mãi yêu em
Em cũng sẽ không vui như những lần trước nữa
Vẫn biết rằng tình yêu là gió thoảng
Và trái tim em không rung động hai lần
Chẳng bao giờ em dám trách anh đâu
Dù anh đổi thay dù anh quay đi trước
Dù anh đã làm em buồn em khóc
Trách làm gì hãy nghĩ tốt về nhau
Tình yêu anh là một nỗi đau
Mãi theo em và chiều theo năm tháng
Mãi cô đơn như ngôi sao ban sáng
Và mãi buồn như tia nắng hoàng hôn
Mỗi đông về và những chiều cô đơn
Em lại nhớ đến ngày xưa ấy
Chắc chẳng bao giờ em còn thấy
Anh giật mình vì ánh mắt của em
Rồi mai này anh sẽ quên em
Người con gái thương anh nhiều biết mấy
Trước mặt anh em kiêu kỳ là vậy
Mà đêm về nước mắt ướt nhoà mi
Rồi mai này khi đã chia ly
Tên em sẽ chìm vào muôn ngàn tên khác
Như một vật dư thưà anh vô tình đánh mất
Trong cuộc đời đâu thiếu sự lỡ tay !!
Rồi mai này, rồi mai này đây
Sẽ có một người lo cho em từng bước
Dạy em biết đặt niềm tin vào phía trước
Vào con người, vào sức mạnh của tình yêu
Người ấy dù mạnh mẽ đến bao nhiêu
Dù biết nhịn, biết chiều, biết nâng em khi ngã
Dù người ấy sau này biết làm tất cả
Em vẫn chẳng quên rằng... đó không phải là anh !!
Đôi Dép
- Nguyễn Trung Kiên -
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Như tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bởi một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...