Sep 24, 2008

Thư gửi Chúa...!!!


Người gửi: Maria - Saigon , Vietnam

Người nhận: Jesus Christ - Thien Dang, Nuoc Troi


Chúa thương mến!


Mấy hôm nay Chúa có đọc tin thời sự không? Chúa có theo dõi tình hình diễn ra ở Vietnam - đất nước nhỏ bé mến yêu của chúng con không? Nếu Chúa vẫn biết tất cả mọi sự, hẳn Chúa đang buồn nhiều lắm. Và con cũng buồn. Hôm nay con muốn trò chuyện với Người, để an ủi Người, và cũng để Người an ủi con.


Chúa ơi, con tự hỏi, thưở hồng hoang Người tạo dựng trời đất, tại sao người lại cố ý tạo nên những sự trái ngược nhau: màu trắng - màu đen, điều tốt - điều xấu, sự thật - dối trá, điều phải - điều trái, ngày - đêm...? Tại sao Người lại tách chúng ra thành hai phạm trù riêng biệt? Phải chăng Người muốn chúng con cũng nhìn nhận sự việc phải rõ ràng minh bạch? Nhưng Chúa ạ, ở cái Thế Giới mà Chúa đã tạo nên và kỳ vọng này, mọi sự đã lẫn lộn hết rồi Chúa ạ: đâu đúng đâu sai, việc nên làm rõ ràng giữa thanh thiên bạch nhật thì con người chúng con lại cứ lén lún làm vào ban đêm, và trộm cắp, cướp giật, điều xấu xa trái tai gai mắt thì chúng con lại ngang nhiên làm giữa ban ngày, trắng có thể biến thành đen và đen thành trắng và thật giả thì lẫn lộn... Tội nghiệp Chúa! Công sức Chúa tạo nên và quy ước mọi thứ, giờ đã bị con người xáo trộn và sắp đặt lại theo ý họ cả rồi Chúa ạ! Bây giờ không phải là Chúa nữa, mà là Kẻ Mạnh quy định: họ bảo thế là đúng - thì là đúng, họ bảo điều này mới là hay - thì là hay, và cứ thế....


Khi xưa trong thưở hồng hoang ấy, Chúa tạo ra con người sau cùng, sau tất cả muôn thú và sinh linh trên trái đất, Người đặt con người vào giữa muôn loài nhưng lại cho cái sinh vật nhỏ bé, sinh sau đẻ muộn đó được làm chủ muôn loài muôn vật. Chính vì Chúa đã tạo ra con người với ngoại hình giống hình ảnh Chúa nên Chúa mới đặc biệt ưu ái đến thế. Chúa có biết rằng chính sự ưu ái và thiên vị ấy của Chúa đã tạo cho những kẻ làm con người chúng con tính thích "làm chủ", "thích nắm quyền", và thích "áp đặt" ? Tính tham lam ấy của con người chúng con không chỉ dừng lại ở việc muốn chinh phục và làm chủ thiên nhiên, loài vật, bắt thiên nhiên và mọi sinh vật quy phục, mà trong cộng đồng giữa con người với con người, chúng con cũng thích được cai trị và áp đặt người khác!! Chúa không bao giờ muốn điều đó, con biết thế, bằng chứng là chẳng phải ban đầu Chúa chỉ tạo ra 1 con người duy nhất là Adam mà thôi, chứ không phải là "một cộng đồng người". Con nghĩ, cũng rất may là Chúa đã sáng suốt tạo ra chỉ một con người là Adam (và sau này là một người nữ là Eva để chia ngọt sẻ bùi), chứ ngay từ đầu mà Chúa dựng nên cả một công đồng người như Chúa tạo muôn thú, thì có lẽ con người đã đấu đá, tranh giành giết chóc nhau, và con người chắc đã bị tuyệt diệt từ ngày đầu rồi, chứ đâu có đến lượt con ngày hôm nay, Chúa nhỉ ?!.....


Nhưng cũng thật kỳ lạ Chúa ạ, con người thích Làm Chủ, thích áp đặt người khác là thế, mà lắm khi họ cũng lại là những người thích bị làm chủ, bị áp đặt. Như trong Kinh Thánh, thời Moise, vì thương dân Israen sống nơi đất khách quê người (Ai Cập), bị Pharaon Ai Cập cũng như dân bản địa bạc đãi, hành hạ, họ kêu cầu than van đến Chúa, mà Người đã bảo Mose dẫn họ ra khỏi đất Ai Cập, về lại Canaan yên bình. Chính Chúa đã cho dân Israen miền đất Canaan với một xã hội cộng đồng bình đẳng, không có người đứng đầu, không có người làm chủ, nơi đây là mảnh đất tự do tôn giáo thật sự đầu tiên trên thế giới này, khi mà người Israen nhập cư vào Canaan cứ thờ phượng Chúa và người bản địa Canaan thì cứ thờ phượng thần thánh của họ từ trước. Cứ tưởng thế là trọn vẹn tốt đẹp, là thỏa lòng con người, nhưng khó hiểu thay, chính dân Israen trong cái xứ sở tự do tôn giáo và hòa bình tự do tuyệt đối đó sau đó lại muốn đưa một người lên làm Vua, để cai quản họ, để có những luật lệ, họ thích được phục tùng và thích được đóng thuế cho ai đó, thích có ai đó phải hơn mình, trên mình chứ không thể bằng mình!! !!! Và để chiều lòng họ, Chúa đã lựa chọn Vua David - một vị vua tốt nhất cho họ. Con người có lẽ là cả một khối cộng đồng đầy mâu thuẫn, Chúa nhỉ? Mâu thuẫn giữa người nọ với người kia đã đành, mà còn mâu thuẫn tư tưởng giữa thời đại này với thời đại khác: khi họ bị mất tự do, bị đàn áp, bị xâm lược, họ vùng lên đấu tranh "giành tự do bình quyền", và khi được tự do rồi thì họ lại thấy cần một thủ lãnh, để thần phục. Khi họ cảm thấy quá bị áp đặt, họ lại vùng lên đòi tự do, rồi lại đòi được thần phục...


Chúa biết không, nhiều khi con tự nghĩ: tại sao Chúa không hiện ra, rõ ràng và uy nghi, oai hùng và rực rỡ với đội quân nhà trời hùng hậu, giữa quảng trường rộng lớn với hàng ngàn người, thì có lẽ lúc đó trên thế giới này sẽ không còn một ai là không tin và không thờ phượng Chúa, con người chúng con tất thảy sẽ chấp hành nghiêm chỉnh lời dạy của Người và thế gian sẽ trở nên tốt đẹp biết mấy. Nhưng rồi con nghĩ lại, nếu Chúa muốn làm thế thì cách đây hơn 2000 năm Người đã không để cho người ta hành hạ và giết đi trên cây thập tự - hình phạt cho những tội đồ khốn khổ nhất của thời đó. Phải rồi Chúa ạ, con người chúng con tầm thường quá nhỉ, chỉ có những điều mắt thấy tai nghe, có quyền lực siêu nhiên thể hiện trước mắt, chúng con mới thực sự tin tưởng. Cho dẫu hôm nay Chúa có hiện ra, và thể hiện uy lực của Người, thì niềm tin của con người chúng con cùng lắm chỉ truyền lại được vài thế hệ, con cái chúng con lại quên đi tất cả, lại đòi hỏi một cái gì đó rõ ràng cho chúng. Vì thế, Chúa vẫn cứ để con người chúng con sống theo ý chúng con muốn, Chúa không nhổ bật những người xấu ra khỏi công đồng như người làm nông nhổ cỏ phá hoại ra khỏi đám ruộng, Chúa không thể hiện quyền lực siêu nhiên cho Chúng mở mắt ra, không, mà Chúa để con người chúng con tự do chọn lối sống và niềm tin hướng đến cho mình, Chúa thực sự tôn trọng tự do của chúng con cả về lối sống lẫn niềm tin và lòng kính mến.


Nhưng lắm khi con người lại gặp được may mắn, Chúa nhỉ? Ngẫm nghĩ cái sự gọi là "may mắn" cũng lạ: người này làm mà người khác được hưởng, đó chẳng phải gọi là may mắn là gì! Như xưa, cách đây 2000 năm, Chúa bị bọn người nắm quyền lực trong tổ chức Phariseu của Gierusalem bắt lấy, nộp cho người đứng đầu địa phương là Tổng Trấn Philato xử tử . Vị Tổng trấn không muốn giết oan Chúa, muốn tha Người nhưng lại sợ quyền lực của nhóm Phariseu quá lớn, nên hỏi dân chúng trong thành mà đứng trên hàng đầu là những người của nhóm Phariseu: "Mỗi năm ta có lệnh ân xá cho một tù binh hiện đang giam giữ, nay trong ngục có một kẻ tử tội, bị bắt vì tội giết người, và nay bắt được Giêsu này, vậy các ngươi muốn ta trả tự do cho ai? Giesu hay Barabar (kẻ tử tội)? " Họ nhất loạt la lên "Tha cho Barabar". Thế đấy, cái sự may mắn nó là thế đấy!! Barabar - một kẻ giết người như ngóe, một kẻ tử tội chỉ còn đợi ngày được dẫn lên ngọn đồi hành quyết của thành phố mà tử hình, thì nay lại được tha bổng, tha trong sự ngỡ ngàng chưa kịp hạnh phúc - của y - một kẻ xem mạng người như cỏ rác, có lẽ y ngỡ ngàng hơn là hạnh phúc là bởi y không ngờ: mình lấy mạng người ta thì dễ, mà sao người ta trả lại mạng sống cho mình cũng dễ thế nhỉ??!! y ngỡ ngàng là không ngờ còn có người nặng tội hơn kẻ tàn ác như y, để cho y được tha mà kẻ kia chịu án thế!! Còn Chúa, Chúa cũng ngỡ ngàng hơn cả buồn rầu, vì Chúa đã trả lại mạng sống cho bao nhiêu người đã chết mà giờ người ta lại cứ muốn lấy mạng Chúa. Barabar không phải làm gì cả, không đấu tranh, không kêu oan, không ăn năn hối cải (con không biết là người nhà của Barabar có "lót tay" những kẻ cầm quyền hay không nữa vì Kinh Thánh không nói rõ, nhưng chắc là Có đó, vì "đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn" mà), lại hưởng cái sự khoan hồng của chính quyền như một sự may mắn từ trên trời rơi xuống. Cái sự may mắn mà y được nhận, suy cho cùng, cũng là do lòng người sắp đặt mà ra: họ sắp đặt một vụ án oan cho Đức Giêsu (và một vụ trắng án phi lý bất ngờ ngoài dự tính cho Barabar), họ không yêu mến hay thiết tha gì Barabar, nhưng họ thà chấp nhận trả tự do cho một kẻ nguy hiểm cho xã hội, hơn là để thong dong một người mà họ ghét nhưng được mọi người kính trọng và yêu mến. Bởi lòng ghen ghét mà ra cả!! Lòng ghen ghét là tính xấu đầu tiên và nguy hiểm nhất của con người mà....


Bất chợt con nhớ đến kết cục của cuộc tranh chấp đang diễn ra ở Hà Nội - Việt Nam. Hai công viên cây xanh (hay hình như là một công viên và một thư viện - con cũng không rõ nữa dù công trình hình như cũng sắp hoàn thành rồi thì phải, Chúa ạ!!!) , sẽ thế chỗ cho hai mảnh đất đang tranh chấp. Âu cũng là sự may mắn Chúa nhỉ? May mắn này là người dân Hà Nội được hưởng, giống như "bản án tha bổng" bất ngờ rơi xuống số phận Barabar của 2000 năm xưa, nay hai công viên cây xanh cũng bất ngờ rơi xuống lòng TP Hà Nội. Barabar xưa dẫu có theo dõi tình hình chiến sự bên ngoài nhà ngục, thì chắc cùng lắm cũng chỉ nghĩ rằng sẽ có người cùng treo trên thập giá với mình vì tội đã chạm đến lòng tự tôn độc đoán của nhóm Phariseu quyền lực, chứ nào có ngờ đó sẽ là người hoàn toàn thế mạng cho mình. Nhân dân ở Hanoi có lẽ cũng thế, chắc cũng không ngờ được đột nhiên họ lại được hưởng hai công viên cây xanh tốt đẹp mà nếu như không có vụ Thái Hà thì có lẽ đến cuối thế kỷ thứ n cũng chưa chắc có!!! Dù sao thì, công viên dẫu có ... "thế nào" thì cũng vẫn hơn là sàn nhảy hay vũ trường, Chúa nhỉ !!!!


Con cầu mong cho thế giới hòa bình, con người biết yêu nhau và công lý (thật sự)


Cầu nguyện thì cứ là cầu nguyện, bởi con biết rằng cả Chúa cũng chẳng thể trả lời con bao giờ cái ngày ấy mới đến....!!!!!


Sep 12, 2008

Inflation


This time so busy, even no time for blog. Sometime really want to write something, some thinkings boiling in my mind (as the Vietnam's servere inflation now), but still keep it, still have not time to put it yet into blog.

Beginning of the year, there is one new policy of Government: Forbid tricyclo ( included: delivery tricyclo, trolley, tree-wheeled taxi, pedicab drawn by a bicyclo or motorbike, pedicab..) traffic whithin cities...


One month later, there is one more new policy of Government: Forbid street vendor, peddler one's wares, hawker within cities...


After that, everything has risen in price, special foods: the cost of everything has gone double up, even threefold or fourfold up...


Last month, I have heard the news: The cost of petrol has suddenly rocket-up: from 14500 vnd rocket up to 19000vnd!!!!


After dizzy moment I was continue falling in a deeply sadness: sad and worry for poorer people, street-vendors, motorbike taxi drivers and tricyclo driver whose toil away to earn their living by tricyclo or peddles things ....


Worry for myself (because the cost of everything has gone up but salary still keep as before!!!) just little, but worry for others much (because now who are poor will poorer... )


In old days, Street-Vendors are very close to me, I saw them every where: in fornt of school, in fornt of the Church where I came daily afternoon and they passed over by my house veryday. They gave me noshes (of course it's mean I bought), they give me their shrill - goods's advertise (Ai che dau xanh-nuoc dua-duong cat hong..g..g..g.. ). They gave me honeyed-childhood with many small toys and also gave me the first lesson in laborious and teach me how is money's valid: they amass one by one dong money for their children's schooling...


From now, tricyclos and street-vendors will go into the Past (maybe in the countryside still have), and someday in the Future, my children will ask me: "what is tricyclo? what it look like? How is street-vendors? what they sell? is it as good as we use it in a big restaurant?...."


How can I explain...?!